Dòng đời đã cuốn trôi ta, cuốn ta theo cơn lốc của cuộc sống với những tham vọng dù nhỏ dù lớn cũng đã chiếm gần hết số thời gian mà ta có nào là tiền tài, danh vọng, vật chất và cả quyền lực với những cạm bẫy của cuộc đời. Đã bao giờ bạn ngồi lại, dừng chân lại sau một ngày mệt mỏi với những lo toan bề bộn để nhớ về những kỷ niệm ngày xưa, những mơ ước của tuổi thơ?
I stand alone in the darkness, the winter of my life came so fast, memories go back to my childhood to days I still recall
Sự lạnh lẽo đã chiếm cả tâm hồn tôi một cách nhanh chóng khi tôi chỉ còn lại một mình với bóng đêm, bóng tối của cuộc đời, một khoảng lặng của tâm hồn để suy ngẫm, để nhìn lại. Mọi thứ trở nên yên lặng đến lạ thường, trống vắng, cô đơn. Bỗng ngày xưa chợt trở về, kỷ niệm mà tôi đã lãng quên lúc nào ko hay biết nhưng tôi vẫn còn nhớ, nhớ rất rõ. Kỷ niệm với bao ước mơ bé bỏng, cuộc sống vô tư ko mang chút phiền muộn, để đến hôm nay khi ngẫm nghĩ lại vẫn còn sự tiếc nuối nào đó trong tôi.
Oh how happy I was then there was no sorrow there was no pain walking through the green fields sunshine in my eyes
Một tuổi thơ đầy ước mơ, tràn ngập tiếng cười, đầy ắp tình yêu, chẳng chút lo âu. Tuổi thơ với những cánh diều, với những trò chơi, với những lúc được quây quần bên mâm cơm cùng gia đình để biết mình đang sống trong hạnh phúc. Đó là quãng thời gian đẹp nhất, hạnh phúc nhất mà tôi từng có. Đôi mắt ánh lên niềm tin và hy vọng được sống cùng bên gia đình, được ở cùng những người thân yêu nhưng dòng đời đã cuốn tôi đi để những hạnh phúc ấy chỉ còn trong mơ ước và kỷ niệm.
I’m still there everywhere. I’m the dust in the wind. I’m the star in the northern sky. I never stayed anywhere. I’m the wind in the trees. Would you wait for me forever ?
Cuộc đời quá rộng lớn, tôi nhỏ bé vô cùng, tôi ko thể xoay chuyển để mọi thứ được như tôi muốn và tôi đã bị cuốn theo. Nhưng tình yêu của tôi dành cho em, dành cho mọi người vẫn nguyên vẹn, đầy ắp như ngày nào. Em sẽ đợi tôi chứ? Đợi tôi đến mãi mãi. Em sẽ chờ chứ?